Hiển thị các bài đăng có nhãn Art Gallery. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Art Gallery. Hiển thị tất cả bài đăng

06/10/2025

Ký ức mùa Trung Thu thơ ấu

Ký ức mùa Trung Thu thơ ấu


Trăng vằng vặc giữa trời thu cổ tích,
Ánh lung linh soi mái tóc tuổi thơ.
Tiếng trống rộn, lồng đèn cười khúc khích,
Phố nhỏ đầy hương cốm, hương mơ.

Chiếc đèn ngôi sao run trong tay nhỏ,
Bước chân reo qua bến nước, sân đình.
Áo mẹ vá còn thơm mùi khói bếp,
Bánh nướng chia nhau — ngọt cả ân tình.

Giờ xa lắm, trăng xưa còn sáng đó,
Nhưng người xưa đã khuất nẻo thời gian.
Chỉ kỷ niệm như hương thu còn đọng,
Soi lòng ta — ngọn lửa của trăng vàng.



28/08/2025

Lắng Lòng


Có những khoảnh khắc, ta chẳng cần gì hơn ngoài một chút lặng im. Không tiếng nói, không xô bồ, không vội vã. Chỉ có nhịp thở mình hòa vào nhịp thở của đất trời, để thấy lòng nhẹ như một chiếc lá khô vừa rơi xuống mặt hồ, khẽ chạm rồi tan loãng vào khoảng lặng mênh mông.

Trong tĩnh không ấy, ta như nghe rõ hơn tiếng thì thầm của chính mình. Những lo toan thường nhật bỗng trở nên bé nhỏ, những ồn ào từng khiến ta mệt mỏi cũng dần tan biến. Còn lại, chỉ là sự hiện hữu giản đơn của giọt nắng vàng, của mùi gió mới, của bóng mây trôi thản nhiên qua bầu trời.

Lắng lòng một chút, để nhận ra rằng đời sống vốn dịu dàng. Ta không cần chạy mãi, không cần níu giữ tất cả. Chỉ cần thả mình trong an yên, để lòng được rửa trôi bụi bặm, để yêu thương được hồi sinh.
Và rồi, trong tĩnh không, ta tìm thấy chính mình – một tâm hồn thanh thản, biết ơn từng phút giây tồn tại.                                                    

25/08/2025

Em còn nhớ hay đã quên

Em còn nhớ hay đã quên
Em còn nhớ hay đã quên, một đêm trăng mờ bên suối vắng? Đêm ấy, ánh trăng không đủ sáng để soi rõ từng lối nhỏ, nhưng đủ để đôi mắt ta tìm thấy nhau trong khoảng lặng của núi rừng. Gió khe khẽ lay cành, tiếng suối róc rách như khúc nhạc dịu dàng dệt nên nền cho những câu thơ em viết tặng anh.
Bài thơ em viết, nét chữ run run mà chân thành. Giấy mỏng mà chứa cả một trời thương nhớ. Anh giữ nó trong tim, như giữ lại khoảnh khắc trăng non vừa lên – mong manh, dịu nhẹ mà vĩnh cửu. Có khi, anh sợ chính mình đã mơ, sợ cái đêm bên suối chỉ là một lát cắt của tưởng tượng. Nhưng dòng chữ em để lại vẫn nhắc anh rằng: đêm ấy là thật, và tình cảm cũng từng là thật.
Em giờ đây ở đâu? Giữa phố đông, có khi nào em chợt nhớ lại khoảng trời yên ả bên suối vắng, nơi một bài thơ nhỏ đã neo hồn hai kẻ cô đơn lại gần nhau? Hay tất cả đã tan như sương, để mình anh ở lại, níu lấy chút dư âm của một đêm trăng mờ?
Anh không trách em nếu đã quên. Vì đôi khi, ký ức chỉ cần một người giữ cũng đã đủ để trở thành vĩnh hằng.

21/08/2025

Giây phút một mình

Giây phút một mình


Có những lúc tôi thả mình trong khoảng lặng của riêng mình, chỉ còn lại tiếng thở và nhịp tim quen thuộc. Không ồn ào, không vội vã, thế giới như chậm lại để tôi nhìn rõ hơn chính mình. Một tách trà nóng, ánh sáng dịu của buổi chiều muộn, và tôi ngồi đó, lắng nghe những ý nghĩ miên man trôi qua. Giây phút một mình không phải là cô đơn, mà là khoảng thời gian để tâm hồn được nghỉ ngơi, để tôi gom lại những mảnh vụn trong ngày và tự nhủ: bình yên thật ra luôn bắt đầu từ
bên trong.









17/08/2025

Hoàng Hôn Trên Bản Cao

 Hoàng Hôn Trên Bản Cao

 





Nắng vàng dần tắt 
Đỉnh núi mây đỏ thẫm
Sương rơi khe suối
Bóng chiều dần khuất xa
Khói lam chiều vương bản.

13/08/2025

Về một nỗi nhớ

Về một nỗi nhớ


Có những buổi chiều, trời như nhuộm một màu vàng cũ, gió thổi nhẹ nhưng đủ để mang theo chút hương của ngày xưa. Trong khoảnh khắc ấy, nỗi nhớ bỗng ùa về — không ồn ào, không gấp gáp, chỉ như một làn sóng lăn tăn, chạm khẽ vào tim.

Nỗi nhớ vốn dĩ chẳng bao giờ báo trước. Nó đến vào một buổi sớm khi tôi vô tình nghe một bản nhạc quen, hay khi bắt gặp ánh mắt ai đó giống hệt ánh mắt của người xưa. Có lúc, chỉ cần mùi cà phê thoảng qua là lòng lại chùng xuống, bởi tôi nhớ ra đã từng có một mùa đông, chúng tôi ngồi cạnh nhau bên tách cà phê nóng, nói những chuyện vụn vặt nhưng thấy cả thế giới.

Thời gian trôi đi, chúng ta ai cũng bận rộn với cuộc sống. Những ngày đã qua bị xếp gọn gàng vào ngăn ký ức, tưởng như đã quên, nhưng thực ra vẫn ở đó, nguyên vẹn đến lạ. Và khi nỗi nhớ trở lại, tôi mới nhận ra: có những điều không thể cất đi, càng muốn quên lại càng nhớ sâu hơn. 



28/09/2023

Xuân Lộc 's Art Gallery 01

 Xuân Lộc 's Art Gallery 01


03 Xe Dap oi.jpg         04 Con Ngong Co Don.jpg     

 
 05 Pho Dem OK.jpg        07 Khung Buon Doi Ban OK2 2.jpg    


  07 Khung Buon Doi Ban22.jpg         08 Di Le Nha Tho 02.jpg   


16 Đồng Xanh OK.jpg       17 Thuyen Neo Ben Mong.jpg    
 

 18 Nha Xua Tim Lai.jpg       20 Tinh Vat.jpg    


20a Tinh Vat.jpg          21 Dua Em Ve Duoi Mua.jpg


22b Nha Mau Tim OK.jpg        25 Picasso Paint Style.jpg   


 26 Chim Boi Ca 02.jpg        30 Thuyen Tren Bến Xuân.jpg


 28 Can Nha Mau Tim.jpg        32 Van  Gogh Paint Style.jpg 


33 Trung Thu 03 OK.jpg